Dù ở đâu cũng cứ ngẩng cao đầu

Hồi còn đi làm thuê, tôi được cái phúc là sếp nào cũng giành về team của mình. Sếp marketing quốc tế giành. Sếp quản lý khu vực giành. Sếp phát triển thị trường thế giới cũng giành. Họ không tốt lành gì đâu, và tôi cũng chẳng giỏi giang gì.

Nhưng được cái, phong độ của tôi ổn định trong công việc. Trước giờ không nhận thì thôi, đã nhận thì không có mặt mũi nào làm chuyện nửa vời. Làm gì, lương ít lương cao gì, bằng lòng hay không gì, cũng làm thật tốt, tốt hết sức có thể, đến ngày cuối cùng, rồi đi. Tôn chỉ của tôi: “Walk tall”, đã đi, thì lưng thật thắng, đầu ngẩng cao, không chùn bước.

Hôm trước, trong buổi chia sẻ với các bạn quản lý cấp trung của một chuỗi quốc tế, tôi nói thẳng: “Bạn chính là nhân vật bạn đang trình chiếu với thế giới”.

Người xung quanh, đối tác, khách hàng…, chẳng ai rảnh mà đi tìm hiểu bạn đang có vấn đề gì với công ty, bạn bị ngược đãi kiểu gì, sếp bạn xấu xí ra sao. Mấy thứ đó, biện minh được cho cái sự không chuyên nghiệp của bạn à?

Người xung quanh, người ta chỉ nhìn vào cách bạn giao tiếp, làm việc, xử lý, quản trị, giải quyết vấn đề. Qua đó, người ta đánh giá năng lực bạn. Qua đó, người ta đánh giá thương hiệu cá nhân của bạn.

Đừng tưởng chuyện mình làm tất cả chỉ vì công ty, chỉ vì lợi ích của họ. Quên đi! Thật ra, bạn đang sử dụng công ty như một chiếc xe, để xây dựng thương hiệu cá nhân cho mình đấy chứ. Bạn nghĩ đi, bạn thái độ, bạn cau có, làm tào lao, làm cho hết giờ, dù “lý do lý trấu” là gì, dù sếp – người ta đối xử ra sao, thì cũng chỉ nói lên có một điều: bạn vô tâm và vô trách nhiệm.

Không hài lòng, nghỉ liền đi. Canh không ngọt, ra quyết định chia tay ngay lập tức.

Nhưng ngày nào còn đó, hãy thể hiện cho tốt thương hiệu cá nhân bằng phong độ làm việc của mình. Ngẩng cao đầu mà đi. Đừng tiểu nhân, đừng nhỏ nhặt. Được thế, cam đoan vũ trụ ngoài kia sẽ đền bù cho bạn gấp vạn lần, bằng đánh giá cao của người xung quanh, bằng những cơ hội, có khi ta còn chưa bao giờ nghĩ đến.

Sống thẳng, ắt trời cao ghi nhận.

Tận tâm, ắt đất rộng kể tên.

Ta đi, ngàn đôi mắt dõi theo.

Ta bước, vạn cơ hội luôn nhìn ngắm.

Giữ lưng cho thẳng, dù có bão bùng gió mưa trong ấy. Ngẩng cao đầu mà đi, dù đó là những bước cuối cùng của một cuộc chia ly. Cuộc đời thênh thang lắm. Thế giới mênh mông lắm. Hãy ngẩng cao đầu!

Xưa, tôi ngẩng cao đầu mà đi nên nhiều người thương mà nâng đỡ, dạy dỗ, yêu thương. Nay, tôi nhìn vào đó mà tìm cộng sự. Còn bạn, có đang ngẩng cao đầu mà tiếp bước không?

Đánh giá post
[related_posts_by_tax posts_per_page="6" title="Bài liên quan" taxonomies="category,post_tag"]

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Hotline: 0974.0707.83(Zalo/Viber)